Bài 2. Thế đứng (stance) và tư thế (posture)
Một trong những niềm đam mê của golf là cảm giác bản năng mà golfer có ngay sau khi tiếp cận môn chơi rằng luôn có lời giải thích cho mọi thứ xảy ra, rằng điều tỏ ra bí ẩn làm thế nào để đánh bóng tốt và đánh tốt một cách thường xuyên lại hoàn toàn không bí ẩn chút nào, rằng có thể có được những câu trả lời rõ ràng và không thể bác bỏ được như lời giải một thám tử bậc thầy mở ra trong chương cuối cùng của một cuốn tiểu thuyết trinh thám. Tất cả chúng ta, giống như những thám tử, tự đặt ra những con đường riêng của mình. Chúng ta phát triển một giả thiết ở đây, đưa nó vào thử nghiệm để xem nó có giúp ích gì không, phát triển một giả thiết khác ở kia, lại kiểm nghiệm xem nó có giúp ích gì không, và tiếp tục như vậy. Đó không phải là một công việc dễ dàng. Suy luận tuyệt hảo của ngày hôm nay rất thường gặp trắc trở khi được xem xét kỹ lưỡng hơn và rồi trở thành ngõ cụt của ngày mai. Và hơn thế nữa, nếu không gặp một rắc rối nào cả thì bạn cũng có thể dễ đi sai đường, tăng lỗi của bạn bằng cách siêng năng rẽ sai tại một ngã ba quan trọng khác trên đường, và trước khi biết điều đó, thì bạn đã lạc lối trong cái mê hồn trận do chính bạn tạo ra. Có lẽ bí ẩn đúng duy nhất với golf là sức quyến rũ thực sự mà môn chơi này sở hữu, làm cho rất nhiều người trong chúng ta, bất chấp sự nản lòng, vẫn không đầu hàng và ngưng nghỉ việc tìm kiếm những câu trả lời.
Golf cũng tỏ ra phát hiện được nhà khoa học trong mỗi một cá nhân. Khá nhanh chóng, anh ta nhận ra rằng trừ khi chịu quan sát và thử nghiệm với một phương pháp một cách có kỷ luật, anh ta chỉ đơn giản làm phức tạp hơn các vấn đề của mình. Tôi thấy vô cùng ích lợi khi mang theo sổ tay và bút chì lúc ra sân tập và ghi lại sau mỗi buổi những gì tôi đã tập luyện, một cách chính xác những gì đã xảy ra, và cụ thể những gì tôi phải tiếp tục thử nghiệm lần tới khi ra sân tập. Tôi sẽ có thể phải nghiên cứu golf suốt đời, nhưng tôi thành thực cảm nhận rằng tôi đã có được một sự hiểu biết vững vàng về môn chơi và hiểu biết đó thật sự có giá trị cho tất cả các golfer. Tôi mong muốn làm sao biết được những gì tôi biết ngày hôm nay khi còn là một cậu bé vừa mới bắt đầu chơi golf!
Như đã nói trong bài thứ nhất, không ai có thể chơi golf tốt nếu không có một swing chuẩn xác, mạnh mẽ, lặp đi lặp lại. Một người đàn ông hay một người phụ nữ với khả năng phối hợp trung bình có thể tạo được một swing như vậy nếu anh hay chị ta tiếp cận nó với một chút nhạy cảm. Thật sự là cần học và tập luyện một số ít nguyên tắc cơ bản cho tới khi việc thực hiện chúng trở thành gần như thuộc về bản năng, giống như việc ta bước đi. Không có quá nhiều thứ phải học như bạn có thể nghĩ, bởi cú swing chúng tôi dạy đã được rút gọn thành các yếu tố cần thiết đích thực. Thứ “kỹ thuật” duy nhất về cú swing này là sự giải thích. Đằng sau mỗi một động tác đều có một mục đích rất rõ ràng.
Nguyên tắc cơ bản đầu tiên tất nhiên là tay cầm như chúng ta đã trao đổi. Nguyên tắc cơ bản thứ hai là thế đứng và tư thế. Nhiều golfer mắc lỗi khá lớn khi nghĩ về thế đứng như phần chuẩn bị cho cú swing, trong đó người chơi chỉ đơn thuần đứng thẳng hàng với mục tiêu anh ta sẽ đánh tới. Trong khi một trong những mục đích của thế đứng là định hướng cho cú đánh, nó cũng còn có một số chức năng khác quan trọng hơn nhiều. Lực và sự kiểm soát phải được phối hợp trong một cú swing tốt, và thế đứng là khâu trong đó golfer bố trí để 1) cơ thể của anh ta cân bằng trong suốt cú swing, 2) các cơ bắp của anh ta sẵn sàng để thao tác một cách nhuần nhuyễn và, 3) như một kết quả logic, tất cả năng lượng anh ta mang đến cho cú swing sẽ được chuyển tải để tạo kiếm soát và sức mạnh tối đa. Khi quan sát một golfer đẳng cấp thực hiện những động tác nhỏ riêng biệt của bàn chân hay đầu gối hay vai lúc anh ta tạo thế đứng, bạn đừng nhầm lẫn chúng với những động tác trống rỗng hay sự bối rối. Và chúng cũng không phải là những chuyển động, chúng là bước đi trước để anh ta đến với một vị trí tĩnh, cố định. Cái anh ta thực sự đang cố gắng làm là để cảm nhận được rằng tất cả mọi thứ anh ta cần đến trong cú swing đã ở vào thế cân bằng và sẵn sàng cho hành động.
Thế đứng và tư thế thích hợp cho phép golfer được hoàn toàn cân bằng và sẵn sàng trong suốt cú swing. Chỉ khi đó chân, cánh tay, và cơ thể của anh ta mới có thể thực hiện được những nhiệm vụ tương quan với nhau một cách chuẩn xác.
Khi golfer bước tới bóng để chơi một cú đánh – bạn cần biết rằng, anh ta đã có tay cầm lên gậy và kể từ lúc lấy gậy ra khỏi túi anh ta hẳn đã phải có cảm giác về trọng lượng – đầu tiên anh ta căn thẳng mặt gậy với mục tiêu. Rồi anh ta sắp thẳng hàng với mặt gậy, anh ta xê dịch vào vị trí cho cú đánh sắp tới. Việc điều chỉnh bàn chân, đầu gối, cơ thể, cánh tay và bàn tay – tất cả những việc này được làm một cách đồng thời, phụ thuộc lẫn nhau. Tuy nhiên, vì mục đích hướng dẫn, chúng tôi sẽ đề cập riêng từng thứ một, và bắt đầu với bàn chân.
Để bắt đầu, bàn chân cần để cách nhau bao xa? Qui tắc tốt nhất, vì chúng áp dụng được cho gần như tất cả các loại cấu trúc cơ thể, là BÀN CHÂN NÊN ĐƯỢC ĐẶT CÁCH NHAU BẰNG ĐỘ RỘNG CỦA HAI VAI KHI BẠN CHƠI MỘT CÚ ĐÁNH VỚI GẬY SẮT 5 CHUẨN. CHÚNG ĐƯỢC ĐẶT GẦN NHAU HƠN KHI BẠN CHƠI CÁC GẬY CÓ GÓC MỞ LỚN HƠN, VÀ RỘNG HƠN ĐỘ RỘNG CỦA HAI VAI KHI BẠN CHƠI CÁC GẬY SẮT DÀI VÀ CÁC GẬY WOOD. Đặt bàn chân xa nhau quá phần nào sẽ có hại. Do quá duỗi thẳng chân, bạn có thể khóa các khớp gối trong khi chúng lại cần phải mềm dẻo. Tuy nhiên, tôi muốn nhắc là đa phần các golfer có thế đứng quá hẹp. Tôi ủng hộ một thế đứng khá rộng bởi nó cho bạn một nền tảng vững chắc hơn cho độ bám sân và sự cân bằng, nó cũng cho phép hai vai được tách ra để hoạt động một cách tự do hơn so với một thế đứng hẹp.
Một số golfer tầm cỡ đấu giải, như bạn có thể đã nhận thấy, chọn thế đứng với mũi giầy của cả hai chân chĩa ra. Điều đó gây chú ý cho tôi bởi những golfer này vẫn thành công bất kể thế đứng của họ. Còn tôi thì đã được thuyết phục từ khi mới bắt đầu chơi golf rằng CÓ MỘT THẾ ĐỨNG CƠ BẢN ĐÚNG: BÀN CHÂN PHẢI Ở VUÔNG GÓC VỚI ĐƯỜNG BAY VÀ BÀN CHÂN TRÁI CHĨA RA MỘT PHẦN TƯ GÓC QUAY VỀ PHÍA TRÁI.
Thuật ngữ “một phần tư góc quay” có thể gây nhầm lẫn. Nói rõ hơn, điều tôi ám chỉ là nếu đặt bàn chân trái sao cho mũi giày chĩa thẳng về phía mục tiêu thì nó phải quay một góc 90 độ từ vị trí vuông góc với đường bay. Vậy một phần tư góc quay có nghĩa là khoảng 22 độ qua trái từ vị trí vuông góc với đường bay.
Khi người chơi áp dụng thế đứng này, cơ thể của anh ta sẽ ở vị trí tốt hơn rất nhiều, lúc gậy tiếp cận bóng trong cú downswing, để đi theo phía mà chân trái đang hướng tới. Thực chất, bạn có thể nói chính xác, chỉ bằng việc nhìn thế đứng của một golfer tốt, là anh ta đang hướng cú đánh của anh ta tới đâu. Hầu hết các golfer chuyên nghiệp có xu hướng nghiêng cơ thể của họ một chút về phía mục tiêu tại address. Mặt khác, một golfer đứng với cả hai bàn chân chĩa ra làm bạn phải tự hỏi, “anh ta sẽ đánh bóng thuận tay phải hay thuận tay trái?” Thế đứng của anh ta không hề cho bạn manh mối nào về việc anh ta sẽ đánh theo hướng nào.
Việc tuân thủ thế đứng cơ bản sẽ đạt được nhiều thứ rất quan trọng, giá trị đầy đủ của nó sẽ trở nên ngày càng rõ hơn khi các bài học tiếp diễn. THỨ NHẤT, NÓ LÀM DỄ DÀNG HƠN CHO GOLFER, KHI ANH TA BẮT ĐẦU BACKSWING, ĐỂ CẢM NHẬN VÀ ĐIỀU KHIỂN CÁC CƠ BẮP CẦN CHO VIỆC KHỞI ĐẦU CÚ SWING. THỨ NHÌ, THẾ ĐỨNG ĐÚNG SẼ HOẠT ĐỘNG NHƯ MỘT QUẢN ĐỐC TỰ ĐỘNG GIÚP GOLFER CÓ THỂ (VÀ CẦN PHẢI) THỰC HIỆN HOÀN HẢO MỨC ĐỘ XOAY HÔNG TRONG BACKSWING. Nó cho phép hông được xoay vừa đủ độ, đúng như cần thiết. Giả sử, nếu người chơi đứng với bàn chân trái vuông góc và không chĩa ra như cần thiết, khi hông được xoay – vì bắt đầu tại một điểm gần với bên phải và phía sau hơn – chúng sẽ xoay vượt quá điểm tối đa như mong muốn. Nếu chân phải của người chơi chĩa ra thay vì vuông góc, thì nó cũng làm cho hông xoay vòng nhiều hơn là mức độ mong muốn.
Đây là một số điểm kiểm tra để dùng khi bạn luyện tập xoay hông: Khi bắt đầu ở thế đứng cơ bản đúng và hoàn tất xoay hông, khóa thắt lưng cần trỏ vào mũi giày chân phải đặt vuông góc của bạn. Tuy nhiên, nếu bạn bắt đầu ở thế đứng sai như mô tả ở trên, hông sẽ kéo cơ thể của bạn đi quá điểm kiểm tra này và khóa thắt lưng sẽ trỏ hướng gần như ngược với hướng mục tiêu.
Thứ ba, thế đứng cũng ảnh hưởng rất nhiều tới downswing. Thí dụ nếu đứng với bàn chân phải chĩa ra, thì người chơi chắc chắn sẽ khó khăn hơn trong việc đưa gậy một cách nhanh chóng và nhẹ nhàng tiếp bóng và đi qua bóng. Anh ta đã cản trở đường đi về phía trước của cú đánh. Anh ta phải đi một đường vòng ra ngoài và xung quanh hông phải của mình để vượt qua nó. Anh ta cũng tự gây khó khăn, theo một cách khác, nếu đứng với bàn chân trái vuông góc chứ không chĩa ra một phần tư góc vuông. Thế đứng có tính chất quan trọng sống còn. Tôi biết là nếu đứng với bàn chân trái vuông góc, thì chân trái và toàn bộ cơ thể của tôi sẽ cảm thấy bị giới hạn một cách không thoải mái khi tôi đánh qua bóng. Thay vì tất cả mọi thứ chuyển động một cách gắn bó khăng khít với nhau và tự do hướng tới mục tiêu, thì tất cả mọi thứ lại bị đè nén căng thẳng. NẾU BÀN CHÂN TRÁI ĐƯỢC ĐỊNH VỊ ĐÚNG, BẠN CÓ THỂ ĐÁNH QUA BÓNG VỚI TẤT CẢ NHỮNG GÌ BẠN CÓ. BẠN CÓ THỂ GIẢI PHÓNG TOÀN BỘ MỌI THỨ. SẼ KHÔNG CÒN MỘT CHÚT NĂNG LƯỢNG NÀO KHÔNG ĐƯỢC TRUYỀN TỚI TRÁI BÓNG.
Thực tế, một chi tiết tỏ ra không quan trọng như vị trí của bàn chân trái có ảnh hưởng tới toàn bộ cú swing của bạn, làm nó tốt lên hay xấu đi, là một yếu tố thuộc về bản sắc của golf. Lời giải thích, tất nhiên, là giải phẫu học – chúng ta sẽ không theo đuổi vấn đề này một cách thật sâu. Trong mỗi biến cố, một số cơ bắp nhất định của cơ thể liên kết với một số cơ bắp nhất định khác. Khi bạn sử dụng một cơ bắp trong một dây chuyền nhất định, thì bạn cũng kích hoạt những cơ bắp khác có liên kết với nó. Có một số nhóm cơ bắp cần phải hoạt động trong cú swing golf, và có một số nhóm cơ bắp khác không hề liên quan gì tới cú swing. Thí dụ, khi golfer làm hỏng động tác xoay hông ngược trở lại, thì, do không thể chuyển động về phía trước được bằng những phương thức thích hợp – dùng chính hông – anh ta phải huy động tới những nguồn lực không hợp cách, như vai phải, để có chút ít lực cho cú đánh của anh ta. Khi đưa những lực không hợp cách này vào cú swing, sự phối hợp của anh ta bị phá vỡ, vì dùng những cơ bắp không đúng, anh ta đã hạn chế sự hoạt động chuẩn xác của các cơ bắp thích hợp. Đó là lý do tại sao lại rất quan trọng để phát triển được những thói quen đúng và ký ức cơ bắp thích hợp. Cách thức các bộ phận của cơ thể hoạt động trong một cú swing golf thực chất là không khác một phim cao bồi với những anh hùng và những nhân vật phản diện: nếu bố trí để những người tốt nổi lên, thì những kẻ xấu sẽ không còn cơ hội nữa.
Bây giờ nói về cánh tay. Trong cú swing, một trong hai cánh tay là luôn luôn thẳng – có nghĩa là, duỗi thẳng hoàn toàn. Có một lý do rất rõ cho việc này. ĐỂ GẬY ĐI ĐƯỢC THEO CUNG CỰC ĐẠI CỦA NÓ, THÌ LÚC NÀO CŨNG PHẢI CÓ MỘT CÁNH TAY CẦN DUỖI THẲNG. Nếu gấp khuỷu tay trái trong backswing hay gấp khuỷu tay phải trong follow-through, thì golfer đã thu ngắn cung một cách đáng kể. Và nếu anh ta swing với một cung ngắn hơn, anh ta sẽ có khoảng cách ngắn hơn để tăng tốc độ di chuyển của gậy. (Tất nhiên, tốc độ gậy càng nhanh thì khoảng cách đánh bóng đi càng xa.) Điều này cũng giống như tăng tốc một chiếc xe ô tô. Nếu tăng tốc xe ô tô qua khoảng cách, thí dụ 2 đoạn phố, thì bạn không thể đưa nó lên tốc độ có được khi tăng tốc qua khoảng cách 5 đoạn phố. Hơn nữa, nếu một trong hai cánh tay của người chơi luôn luôn được duỗi thẳng, thì cung tạo ra sẽ đồng dạng và không thay đổi. Điều đó mang lại cho anh ta cơ hội tốt hơn rất nhiều để tạo một swing lặp đi lặp lại so với người chơi gấp cánh tay khác nhau một chút trong mỗi swing và sự phối hợp đi kèm phải thay đổi tùy theo các thay đổi của cung.
Cánh tay trái, duỗi thẳng ở address, vẫn duỗi thẳng trong suốt backswing, trong khi cánh tay phải thì gấp dần tại khuỷu tay. Khi downswing, cánh tay trái tiếp tục duỗi hoàn toàn và cánh tay phải dần dần duỗi thẳng ra. Khoảng một foot (phút, đơn vị đo chiều dài Anh bằng 30,48 cm) sau khi đi qua bóng, lúc đầu gậy di chuyển với tốc độ cực đại, là lúc cả hai cánh tay đều duỗi thẳng hoàn toàn. Đó cũng là lúc duy nhất cả hai cánh tay đều duỗi thẳng trong suốt cú swing. Sau khi đạt tới điểm này, cánh tay trái gấp dần lại ở khuỷu tay, còn cánh tay phải vẫn duỗi thẳng cho tới cuối của follow-through. (Nó như ngược lại với backswing, khi cánh tay phải gấp lại còn cánh tay trái thì vẫn duỗi thẳng.) Trong suốt swing, cho tới khi bắt đầu gấp lại ở thời điểm sau tiếp xúc bóng, lý tưởng là cánh tay trái cần hoạt động như nó là một nối dài của thân gậy. Tất nhiên phải có chút mềm dẻo ở đây, một chút gấp ở cổ tay trái, bởi đó là một bản lề. Một cách tổng thể, mặc dù cánh tay trái duỗi thẳng, nhưng không có nghĩa là nó bị khóa chặt ở cổ tay hay ở khuỷu tay hay ở bất kỳ chỗ nào và trở nên cứng như cánh tay của một rô bốt. Không, đây là một môn chơi rất thú vị, và sự căng thẳng không tự nhiên là hoàn toàn không cần thiết, hoặc mong muốn.
Trong cú swing golf, các cánh tay thực sự họat động như phần liên kết giữa gậy và cơ thể. Càng giữ được hai cánh tay gần nhau bao nhiêu, thì chúng sẽ càng họat động tốt hơn như một đơn vị, và khi chúng hoạt động như một đơn vị, chúng có xu hướng phối hợp được tất cả các yếu tố của cú swing lại với nhau.
Phần trên của cánh tay cần được áp chặt vào hai bên ngực. Trong trường hợp của riêng tôi, tôi tập luyện một cách có ý thức để tạo một kết dính giữa phần trên của cánh tay và ngực tới độ bạn phải dùng một lực mạnh mới có thể tách được chúng ra khỏi nhau. HAI KHUỶU TAY CẦN ĐƯỢC THU VÀO, CHỨ KHÔNG KHUỲNH RA. TẠI ADDRESS, KHUỶU TAY TRÁI CẦN TRỎ TRỰC TIẾP VÀO XƯƠNG HÔNG TRÁI VÀ KHUỶU TAY PHẢI CẦN TRỎ TRỰC TIẾP VÀO XƯƠNG HÔNG PHẢI. THÊM NỮA, CẦN PHẢI CÓ CẢM GIÁC CỦA SỰ KẾT HỢP CỐ ĐỊNH GIỮA HAI PHẦN DƯỚI CỦA CÁNH TAY VÀ HAI CỔ TAY, VÀ CẦN DUY TRÌ NÓ SUỐT CÚ SWING.
Một điểm cần nhấn mạnh về khuỷu tay. Bạn nên ép chúng gần lại với nhau nhất có thể. Khi làm như vậy (và khuỷu tay trỏ vào xương hông) bạn sẽ thấy “hố” của từng khuỷu tay – phần nhỏ trũng xuống phía trong của khớp – sẽ nằm ở trung tâm của cánh tay, tại điểm giữa. Những hố này sẽ hướng lên trời, chứ không hướng vào nhau. Đó là một điểm để kiểm tra tốt. Trong tư thế này tại address, mặc dù cánh tay trái thả tương đối thẳng, cánh tay phải cần gấp một chút ở khuỷu tay vì khuỷu tay thu vào. Trong backswing, khuỷu tay bên phải không được nhấc ra, và chỉ khi được định vị đúng tại address thì nó mới có thể gấp vào gần với cơ thể. Trong nửa đầu của backswing, khuỷu tay bên phải gần như không di chuyển. Nó không được trượt ngang hay trượt ra phía sau dọc bên phải. Vì nó xếp gần cơ thể, nên khuỷu tay bên phải luôn luôn trỏ xuống đất. Bạn sẽ thấy dễ dàng hơn nếu ép phần trên của cánh tay phải vào bên ngực chặt nhất có thể.
Khi hai cánh tay được bố trí đúng tại address, thì sẽ vô cùng dễ dàng để khiến chúng họat động chuẩn xác. Qua tập luyện, chúng sẽ thao tác cùng một cách từ cú swing này tới cú swing khác, không thay đổi, lặp đi lặp lại cùng động tác như một chiếc máy. Khi đã được rèn luyện, bạn sẽ có cảm giác hai cánh tay và gậy tạo thành một đơn vị kiên cố – giống như hai cánh tay là hai cạnh bằng nhau của một tam giác, với gậy chìa ra như ngọn tháp của tháp chuông tại điểm nối của hai cánh tay. Qua luyện tập, hai cánh tay sẽ nhận biết ngày càng rõ khi nào thì chúng thao tác đúng trong lúc swing ngược và rồi swing xuôi. “Swing này”, bạn sẽ cảm nhận ngày một chắc chắn hơn, “lùi ra xa bóng và quay trở lại để đi qua bóng gần như cùng một cách mỗi lần.” Và nó sẽ là như vậy.
Bây giờ, trước khi chúng ta đi tới bước cuối của thế đứng và tư thế – một cách tổng quát, chân và cơ thể của golfer cần phải bố trí như thế nào lúc anh ta định vị trước bóng – có lẽ là thời điểm và chỗ hợp lý để xen vào một bình luận ngắn về từ thư giãn được bàn luận và lạm dụng quá nhiều. Tôi đoán rằng việc đạt được sự thư giãn thích đáng trong golf là khó hơn trong bất kỳ môn thể thao nào khác. Đơn giản vì khi ở trong chuyển động, vận động viên sẽ dễ thư giãn hơn rất nhiều. Nỗi băn khoăn dễ hiểu của golfer nghiệp dư về việc liệu anh ta có thể thực hiện được cú swing đúng hay không tại điểm xuất phát tĩnh kế tiếp là nguyên nhân chính để anh ta lo lắng trên sân golf.
Có nhiều cách, tất cả đều liên quan tới việc hiểu cú swing thực chất là gì, để qua đó golfer có thể tự giúp mình tiếp cận vấn đề này. Trước hết, sẽ giúp ích nếu anh ta biết rằng thư giãn thuần khiết là thứ không thể đạt được và cũng không cần thiết. Không có gì là không bình thường nếu anh ta cảm thấy căng thẳng một chút khi ra sân chơi golf. Nó cần thiết phải như vậy. Đó là tự nhiên. Anh ta sẽ làm một việc đòi hỏi sự tập trung và nỗ lực, do vậy anh ta không thể trông đợi sẽ cảm thấy được tự do hoàn toàn khỏi mọi áp lực như lúc nhàn rỗi ngồi nhà xem chương trình TV vào buổi tối. Không có golfer chuyên nghiệp đẳng cấp nào tôi từng biết lại hoàn toàn thư giãn. Mỗi người trong số họ đều cảm thấy sức ép khi thi đấu. Với những tính tình khác nhau, họ cảm nhận điều đó có phần khác nhau và họ hấp thụ nó, thể hiện hoặc không thể hiện nó, theo những cách riêng biệt của họ, tùy thuộc đó là Jones hay Nelson hay Demaret hay Middlecoff hay Snead hay Sarazen hay Armour.
Tuy nhiên, vẫn có một kiểu thư giãn khác – bạn có thể gọi là thư giãn tích cực để phân biệt với thư giãn thụ động. Bất kể sự lo lắng căng thẳng ảnh hưởng như thế nào tới người chơi do áp lực của cạnh tranh, tất cả những golfer chuyên nghiệp danh tiếng, khi chuẩn bị chơi một cú đánh và khi thật sự đánh bóng, đều tạo được cho mình một trạng thái thư giãn tích cực, để không bị bất ổn và căng thẳng, để có được sự kích thích sống động trong các bộ phận của cơ thể. Họ điều chỉnh các cơ bắp sẽ được sử dụng, giống như cách một nhạc sỹ điều chỉnh nhạc cụ của mình. Thực tế, đó là thứ cần tập luyện, chứ không phải thứ để bỏ mặc, và nó sẽ rất có ích.
Người chơi nghiệp dư, không khác người chơi chuyên nghiệp, có thể học cách tự chuẩn bị cho cú đánh bóng bằng cách bố trí sao cho hệ thống cơ bắp của anh ta được sắp đặt để hoạt động một cách chuẩn xác. TRÊN HẾT, HAI ĐẦU GỐI PHẢI ĐỂ UỐN CONG ĐÚNG MỨC, HAI CHÂN PHẢI MỀM NHƯNG ĐỒNG THỜI PHẢI CÓ ĐỘ CĂNG LINH HOẠT. Phần còn lại của cơ thể sẽ tiếp nhận tính khí thể thao của đôi chân. Khi hai đầu gối được uốn cong đúng mức như cần thiết, người chơi có thể chuyển động hông và vai của anh ta một cách thật sự dễ dàng. Tất cả mọi cử động, thực chất, trở thành dễ dàng hơn và tích hợp hơn. Đó là lý do tại sao bạn nghe các golfer giỏi thường nhận xét rằng những ngày họ chơi tốt nhất luôn luôn là những ngày đôi chân của họ thật sự sẵn sàng và háo hức để hoạt động.
Tạo tư thế thích hợp khi đưa gậy về address là một chuyển động có mục đích, trong đó người chơi, từ vị trí đứng thẳng, hạ thấp cơ thể vào một vị trí chắc chắn hơn và thăng bằng hơn để thực hiện cú swing golf. Không được sử dụng hông khi bạn uốn cong hai đầu gối. BẠN CẦN UỐN CONG ĐẦU GỐI TỪ ĐÙI TRỞ XUỐNG, KHI ĐẦU GỐI UỐN CONG, PHẦN TRÊN CỦA THÂN VẪN PHẢI DỰNG ĐỨNG BÌNH THƯỜNG, GIỐNG NHƯ KHI BẠN NGỒI XUỐNG GHẾ. TRONG GOLF, CỬ ĐỘNG NGỒI XUỐNG NÀY GIỐNG NHƯ HẠ THÂP NGƯỜI NGỒI TỲ LÊN MỘT THANH GHẾ XEM THỂ THAO NẰM KHOẢNG HAI INCH PHÍA DƯỚI MÔNG. Trong tư thế nửa ngồi này, cơ thể của bạn cần phải cảm nhận được sự thăng bằng ngang hai bên và từ sau-ra-trước. Bạn cần phải cảm thấy sức nặng ở mông. Cần có nhiều độ căng hơn ở hai chân từ đầu gối trở xuống – phần dưới của hai chân cần cảm thấy nảy lên và mạnh mẽ, được nạp với năng lượng đàn hồi. Trọng lượng của bạn cần dồn lên hai gót chân nhiều hơn là lên hai bàn chân để, nếu muốn, bạn có thể nhấc các ngón chân bên trong giầy. Lưng, để tôi nhắc lại, vẫn thẳng một cách tự nhiên như khi bạn đang bước đi trên fairway. Không co cúi hai vai bên trên bóng. Bạn uốn cong đầu xuống bằng cách uốn cong chỉ có gáy, chứ không phải lưng hay hai vai.
Khi tập luyện tư thế nửa ngồi này, hãy cầm một gậy golf trong tay và thực hiện nó chính xác như khi bạn chuẩn bị sẵn sàng để chơi cú đánh. Khi đang đứng thẳng trước bóng, bạn sẽ thấy, với cánh tay duỗi bình thường, đầu gậy sẽ nhấc lên khoảng bốn inch trên bóng, Khi hạ thấp người để vào tư thế nửa ngồi – thân trên của bạn cần cảm thấy như một thang máy rơi xuống sàn – đầu gậy hạ xuống khi thân người hạ xuống. Khi bạn đã kết thúc động tác nửa ngồi, đầu gậy cần ở khoảng một hay hai inch phía trên bóng. Sau đó, với một chuyển dịch nhỏ, hai bàn tay sẽ đặt đầu gậy ra sau bóng.
Một ý kiến thêm về đầu gối. Trong cú swing golf, hai đầu gối “hướng vào nhau.” Khởi đầu, mỗi đầu gối hơi nhô ra phía trước và chĩa vào. Theo tôi, đó là bước chuẩn bị trước rất tốt, vì như vậy bạn sẽ chỉ cần phải di chuyển đầu gối rất ít khi swing, và có thể tập trung chú ý của bạn vào những động tác khác.
Đầu gối bên phải cần chĩa qua trái nhiều hơn một chút so với độ chĩa qua phải của đầu gối trái. Khi đầu gối bên phải chĩa vào, thì lúc nào nó cũng họat động được tốt. Nó sẽ giúp làm vững chân phải trong backswing, và chân bên phải cần thật vững chắc để tránh làm cho golfer lắc thân ngang sang phải khi swing gậy ngược lại. Thêm nữa, như vậy đầu gối phải sẽ ở vị trí chuẩn xác cho downswing khi lực của hông và chân bên phải được giải phóng, hướng tới mục tiêu. Nếu đầu gối phải của golfer để thẳng hoặc chĩa ra ngoài, thì tất nhiên anh ta có thể chĩa nó vào trong với một cử động riêng biệt khi downswing, nhưng như vậy, anh ta bắt đầu gối làm hai việc và không hợp lý. Với đầu gối trái, để nó hơi chĩa vào một chút tại address là đảm bảo tốt nhất để phát triển động tác thích hợp của chân trái cho cả backswing lẫn downswing.
Tóm lại một cách tổng quát, khi và chỉ khi có một thế đứng đúng và một tư thế đúng, thì chân, tay và cơ thể của bạn mới được cân bằng thích hợp, và sẵn sàng để thực hiện các nhiệm vụ của chúng trong cú swing. Khi và chỉ khi đó bạn mới có thể cảm nhận được sức căng sống động trong các cơ bắp của tay và chân, những thứ phải hoạt động tích cực trong cú swing. LƯU Ý: NHỮNG CƠ BẮP CẦN LÀM VIỆC LÀ CÁC “CƠ BẮP TRONG” – GỒM NHỮNG CƠ BẮP KÉO DỌC PHÍA TRONG CHÂN VÀ ĐÙI CŨNG NHƯ NHỮNG CƠ BẮP KÉO DỌC PHÍA TRONG CỦA CÁNH TAY.
Nhìn lại chương này, ta cảm thấy việc tập luyện được một cú swing golf thích hợp và đáng tin cậy dường như là một qúa trình chậm chạp và khó nhọc. Điều này không hẳn là đúng. Bạn có thể học được những tư thế và chuyển động cần thiết này nhanh hơn rất nhiều so với bạn tưởng, nếu như bạn bắt đầu một cách đúng. Đồng thời, cũng cần sự kiên nhẫn. Bạn không thể đơn giản bỏ qua các nguyên tắc cơ bản của golf cũng giống như không thể ngồi vào cây dương cầm mà chẳng học hành gì để chơi bài My Fair Lady. Học tay cầm, thế đứng và tư thế, theo một cách nào đó, rõ ràng giống như học gam và hợp âm để chơi dương cầm: bạn tập luyện một ít thứ mỗi ngày, bạn đạt được một cơ sở chắc chắn, và rồi bạn tiếp tục tập luyện một ít thứ khó hơn mỗi ngày, liên tục nâng cao kỹ năng của bạn.
Luyện tập ở nhà có thể dễ chịu, thích thú hơn – và tối thiểu là bổ ích – nếu bạn tập luyện với một bạn golf, vợ hay con trai hay con gái hay bạn của bạn. Mỗi người có thể thay phiên kiểm tra xem người kia thực hiện các động tác ra sao và giúp chỉnh sửa các lỗi. Bạn nên biết rằng giảng dạy không phải là cách tồi tệ nhất để cho chính bạn làm được những điều đúng. Tuy nhiên, nếu ban là người thích tập luyện một mình, thì tôi khuyên bạn nên dùng một gương dài là thứ tốt nhất để kiểm tra các động tác của bạn.
Bất kể lựa chọn cách tập luyện nào, bạn nên nhớ rằng mục đích cuối cùng là tạo được một cú swing thích hợp, chứ không phải một swing chỉ trông đẹp mắt một cách hời hợt. Trong khi tôi không nói mình có một cú swing kiểu mẫu hay hoàn hảo, tôi nghĩ rằng tôi biết các yếu tố thành phần làm nên cú swing như vậy. Nếu bạn học và áp dụng những điều dạy trong những bài này, thì không có nghĩa là cú swing của bạn sẽ giống cú swing của tôi từng động tác một. Giống như mỗi cá thể, cách thức của tôi để thực hiện một nguyên tắc cơ bản sẽ phụ thuộc vào những thứ có thể khá khác biệt so với cách thực hiện tự nhiên của một người chơi khác nếu cấu trúc cơ thể và cơ bắp của anh ta là khác với của tôi. Ý tưởng lớn ở đây, mà tới nay chưa được nói hẳn ra, là để bạn thực hiện các nguyên tắc cơ bản một cách chuẩn xác sao cho có được một cú swing hoạt động thích hợp. Khi tất cả đã được nói và làm, thì phong cách là hoạt động và hoạt động là phong cách. Đó là lý do tại sao lại có một sự giống nhau căn bản giữa các golfer giỏi. Bất kể các kiểu cách riêng của họ, về những điểm chính, tất cả họ đều làm những thứ giống nhau. Rất có thể xảy ra điều “phong cách” mà bạn phát triển được sẽ ngay lập tức làm bạn golf của bạn nhớ lại Harry Cooper hay Mac Smith, và điều đó là không hề tệ một chút nào.